Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Mỗi lần không ngủ được mình lại oline
*Điều đó đã trở thành thói quen.
*Lang thang tìm kiếm những tâm trạng giống mình.
*Và rồi lại lặng lẽ làm thơ và...
Có những nỗi niềm không biết kể với ai..
Có những nỗi đau chỉ biết cất mãi trong lòng.
Cứ giả vờ mà bước tiếp.
Thời gian rồi cũng xoá nhoà tất cả...
Cái cảm giác đó...
Nhói...
Buốt...
Quặn thắt...
Đau...
Tê tái...
Khóc...
Kìm nén...
Gồng mình...
Câm lặng...
Quá quen rồi..

6 nhận xét:

  1. Lâu quá mới sang thăm em. Sao lối vào nghe toàn nỗi buồn ngổn ngang vậy em ?
    thật tiếc anh chẳng thể chia vơi nỗi buồn cùng em. Thôi đừng buồn nhé,mỗi ngày trong hành trình sống luôn mở ra một dấu mốc mới đầy hứa hẹn em ạ. Chúc em luôn vui và hạnh phúc !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lắm rồi em không vào blog , cứ mỗi lần buồn tê tái trong lòng em mới vào , như là để chay trón . Cảm ơn anh thật nhiều

      Xóa
  2. Chúc Bạn chiều và tối thứ 5 bình an và nhiều niềm vui

    Trả lờiXóa
  3. Cảm ơn bạn đã ghé thăm , chúc bạn luôn vui nhé

    Trả lờiXóa
  4. Cảm ơn bạn đã ghé thăm , chúc bạn luôn vui nhé

    Trả lờiXóa
  5. Lâu lắm rồi mình không vào Blogger .....nhiều sự kiện quá

    Trả lờiXóa